Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ, Chẳng đứng trong đường tội nhân, Không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng; song lấy làm vui vẻ về luật pháp của Đức Giê-hô-va, Và suy gẫm luật pháp ấy ngày và đêm. Thi 1:1-2
Người có tình yêu thương là người ao ước muốn tìm cầu Chúa. Bài thi thiên này tiếp tục nói về một người: "giống như cành cây được trồng từ dòng suối, ra trái theo mùa và lá của nó không tàn héo". Thật là bức tranh tuyệt đẹp. Đối với người này, sống trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời là niềm vui chứ không phải là nghĩa vụ.
Đọc Kinh Thánh có phải là nghĩa vụ hay không? Yêu Chúa Jêsus có phải là nghĩa vụ hay không? Rộn ràng vì Cha Thiên thượng có phải là nghĩa vụ hay không? Tình yêu tìm kiếm sự thông công với Đức Chúa Trời trong chính bản chất của nó.
Nhưng thậm chí trong niềm ao ước được gần gũi với Chúa hơn, chúng ta thường cảm thấy chán nản. Đôi khi chúng ta nhìn lướt xem Chúa thật sự như thế nào, nhưng chúng ta khó mà có hình ảnh rõ ràng về Chúa, và thật là khó để yêu một người mà chúng ta hiểu biết rất ít về người ấy.
Nhưng trong sự vĩnh hằng, tình yêu, theo chính bản chất của nó, sẽ là sự tương giao trọn vẹn với Đức Chúa Trời. Như Phao-lô đã nói trong ICo 13:12: "Ngày nay chúng ta xem như trong một cái gương, cách mập mờ: đến bây giờ chúng ta sẽ thấy hai mặt đối nhau, ngày nay tôi biết chưa hết; đến bây giờ tôi sẽ biết như Chúa đã biết tôi vậy"
Phao-lô đã sử dụng từ này “cái gương”, nhưng thời ấy, người ta không có gương thuỷ tinh. Họ chỉ có những miếng đồng hay đồng đỏ được đánh bóng. Và khi họ nhìn vào, họ chỉ thấy hình ảnh phản chiếu không hoàn hảo.
Ý tưởng của “hình ảnh phản chiếu không hoàn hảo” chính xác hơn có thể được dịch như điều bí ẩn, điều khó hiểu. Bạn có thể tưởng tượng Phao-lô mang trong túi một mảnh đồng. Khi nhìn vào nó, ông thấy hình ảnh mình phản chiếu cách lờ mờ. Một điều bí ẩn. Phao-lô đáng thương không thật sự biết được ông giống như thế nào!
Đó là điều chúng ta nhìn nhận ở thế gian này. Khía cạnh vinh hiển chúng ta không thể nào hiểu được- cho dù chúng ta tận dụng tài năng của mình và thấy được cách Chúa sử dụng chúng ta. Nếu cố gắng hết sức tìm hiểu những gì về Chúa và những gì Chúa đang làm, điều chúng ta có thể biết được cũng chẳng khá hơn gì việc biết đến hình ảnh phản chiếu không hoàn hảo qua mảnh đồng đánh bóng.
Điều tuyệt vời là một ngày nào đó chúng ta sẽ đối diện với Chúa. Ngày đó chúng ta có thể ném bỏ tất cả những mảnh đồng đánh bóng và lĩnh hội về Chúa, được trò chuyện cùng Ngài. Tình yêu là điều thúc giục chúng ta mong chờ để đạt được sự thấu hiểu vĩ đại ấy. Tình yêu sẽ khiến cho điều ấy trở thành hiện thực. Chúng ta sẽ không bao giờ được làm bầu bạn với Chúa nếu như trước hết Chúa không quyết định làm bầu bạn với chúng ta, vì tình yêu vĩ đại của Ngài.