Thiếu niên với tình yêu


THIẾU NIÊN: TUỔI BẮT ĐẦU!

1/. Bắt đầu một cơ thể mới:
Người ta ví tuổi Thiếu niên như một con gấu thức dậy sau một giấc ngủ Đông dài, trung bình trên 10 năm. Trước tuổi Thiếu niên (10, hoặc 11 tuổi trở xuống), cơ thể các em phát triển rất chậm, mỗi năm chỉ cao thêm từ 5 đến 6 cm; nặng thêm từ 3 đến 4 ký. Nhưng đến tuổi Thiếu niên, các em sẽ cao rất nhanh, từ 10 đến 15 cm một năm, và nặng thêm từ 10 đến 12 ký.

Sự phát triển đột ngột và quá nhanh đó, khiến cơ thể Thiếu niên đòi hỏi nhiều năng lượng. Vì vậy Thiếu niên rất háu ăn. Cũng vì đang phát triển, nên Thiếu niên dễ sinh bịnh: bịnh lao, cận hoặc viễn thị, vẹo cột sống, bịnh về thần kinh vì hay lo vớ vẫn (một mụt mụn cũng gây lo lắng làm mất vẻ đẹp – kể cả các em trai; tim đập nhanh thì sợ đau tim; nhức đầu thì sợ đau óc...)


2/. Bắt đầu một tánh mới:
Các em trai trước đây đang mê chơi bắn bi, đá dế, tắm mưa... Bây giờ trở nên nghiêm trang hơn, hoặc lầm lì khó hiểu. Các em gái đang nói cười vui vẻ, nhảy lò cò... Bây giờ trở nên e thẹn, dễ hờn, dễ giận, chú ý đến làn da, mái tóc … Các em sẽ hay tự ái, mơ mộng, thích viết nhật kỳ (hay blog).

3/. Bắt đầu Tình yêu:
Vì không biết quả tim đập thế nào nên Thiếu niên lại bắt đầu có những biểu hiện mà chúng ta gọi là YÊU. Dĩ nhiên, lúc bé tí ti cũng đã biết yêu: Yêu hết cả nhà cơ...! Nhưng cái yêu nầy khác thế nào ấy. Chúng ta hãy đọc những trang nhật ký của một Thiếu niên được trích trong Tạp chí PHỔ THÔNG số 58

Ngày 13, 20g15
Xui xẻo cho chị Mai nhà nầy
Trưa nay đi mua quyển Sinh vật, lúc về ngang đường Lê Lợi, Hồng thoáng thấy một người giống hệt chị Mai. Hồng nhìn kỹ thì đúng là chị ấy. Nhưng sao chị ấy lại đi chung với người nào thế? Lúc nãy chị xin phép mẹ đi đến nhà bạn ở Chợ-lớn mà! Hay là... hay là... chị Mai “có mèo”. Ha ha...! Từ ngữ ngộ nhĩnh làm sao!
Hồng đã biết được chuyện bí mật.

Ngày 14, lúc 15 giờ
À, Hồng sực nhớ một đoạn tiểu thuyết: “Chàng và nàng gặp nhau trao đổi chuyện tâm tình. Gặp nhau độ 5, 7 lần, thì nàng có thai...” Thế thì không khéo chị Mai đã có thai rồi cũng nên. Họ gặp nhau mấy lần rồi? Họ có nói chuyện tâm tình không?

21 giờ, ngày 15
Sao anh Hải lại gửi thư cho mình? Gửi cho Hồng để làm gì? Suốt cả giờ Vật lý sáng nay chả nghe cô giáo giảng bài được nữa. Rồi chuông reo đến giờ chơi, Hồng đợi các bạn ra ngoài hết, mới khẻ rút thư ra. Ồ, một tấm thiệp “Bonne Anné”, in hình hai cái hoa hồng kề nhau. Trái tim Hồng hồi hộp, vui vui...
Hồng có nên gửi tặng lại anh ấy một cái gì không? Không lẽ lại im lặng? Im lặng thì bất lịch sự. Kể ra anh Hải cũng khéo lựa: tên mình là Hồng, anh tặng hai cánh hoa hồng. Phải chi tên anh ấy là Trúc, Mai, Thạch, Mận, Xoài... thì lựa những loại đó tặng lại. Anh ấy tên Hải thì tặng gì bây giờ?
Ôi thôi là rắc rối.. rắc rối... rắc rồi...!

13 giờ, ngày 18
Hồng cầm quyển sách toán, nằm trên giường, nhắm mắt đọc ôn bài học, mà sao hình vuông, hình tam giác cứ nhảy múa trong trí với hoa hồng của tấm thiệp Bonne Anné của anh Hải... Lại lấy tấm thiệp ra xem, xem đi xem lại nét chữ của anh Hải viết tặng. Anh ấy mới quen mà như đã quen lâu rồi.

13 giờ, ngày 26
Lúc nãy đi học về, Hồng vội vàng hỏi mẹ:
Mẹ ơi, “tương tư” là gì hả mẹ? Mẹ cười:
Con hỏi làm gì chữ ấy?
Con học trong một bài thơ của Nguyễn Du, con không hiểu nghĩa.
Sao không hỏi cô giáo?
Con không dám hỏi.
Tương tư là nhớ.
Thế hả mẹ? Như mẹ đi vắng, con thương nhớ mẹ, là con tương tư mẹ phải không mẹ?

9 giờ, ngày 8-2
Đọc báo thấy quảng cáo phim “Nam Nữ Y Học”, nhưng tại sao cấm dưới 18 tuổi? Hồng hỏi mẹ, mẹ bảo:
Con chưa đúng tuổi, không xem phim ấy được.
Sao thế hả mẹ?
Những phim ấy chỉ người lớn xem. Con còn nhỏ, không nên xem. Mẹ cứ trả lời quanh quẩn: Lớn tuổi, nhỏ tuổi, xem được, không xem được.
Hồng hỏi chị Vân, chị ấy bảo:
Chưa đến 18 tuổi, thì chưa xem được chứ sao.
Tức quá, Hồng hỏi chị Mai, chị gắt lên:
Người ta cấm trẻ con dưới 18 tuổi, mày mới 16 tuổi hỏi vớ vẩn Không lo học, cứ muốn đi xem phim.
Cả nhà đều bí mật, như thể đồng mưu giấu một điều gì. Ai cũng là người lớn cả, chỉ có Hồng còn bé thôi. Hồng đứng gần bằng chị Vân, chị Mai, sao bảo Hồng còn bé? Tức quá!

THIẾU NIÊN: Chưa được yêu!
Không có tuổi nào dễ học như tuổi Thiếu niên, vì trí óc rất dễ ghi nhớ. Đa số Thiếu niên đều đi học, học chữ (văn hóa), học nghề, và học kinh nghiệm. Có một số Thiếu niên bước chân vào việc mua bán sinh sống, nhưng chỉ là thời kỳ học kinh nghiệm, không ai dám để một Thiếu niên điều khiển một tiệm buôn, một cơ xưởng. Vì vậy, tất cả mục tiêu đều tập trung vào việc học để chuẩn bị cho tương lai. Nếu xảy ra những rắc rối Tình yêu sẽ làm cho Thiếu niên không còn thì giờ, tâm trí, để học (trường hợp nhật ký của Hồng).
 
Đối với Thiếu niên là những đời sống chưa đến giờ nghĩ đến Tình yêu, không phải là không được yêu, nhưng bảo vệ Tình yêu để đợi ngày mở cửa.
Sưu tầm