Vấn đề về đồng giới (P2)

Trong kỳ bầu cử vào tháng 11 năm 1996, người dân tại tiểu bang Hawaii đã bỏ phiếu thông qua dự luật hợp thức hóa hôn nhân giữa những người cùng phái tính, và người ta cho biết trong vòng hai năm tới dự luật này sẽ thành luật. Thường thường, khi một địa phương có một luật mới cho phép hay chống điều gì thì dân chúng ở những nơi khác cũng sẽ tranh đấu để địa phương mình cũng có luật đó và dần dần lan tràn cả nước. Đây là điều đã xảy ra trong vấn đề phá thai và ngày nay đến vấn đề tình dục đồng giới.

Có lẽ có người nghĩ, đây là chuyện của người Mỹ, không liên quan gì đến người Việt chúng ta, mình sống ở đây nhưng mình đừng bắt chước người ở đây thì cũng chẳng sao. Thưa quý vị, việc chấp nhận bệnh đồng tính luyến ái và hợp thức hóa sự kết hợp của người đồng phái tính trong hôn nhân là một quyết định vô cùng nguy hiểm và sẽ ảnh hưởng cách trực tiếp hoặc gián tiếp đến tất cả mọi người. Không những ảnh hưởng nguy hại cho chúng ta là người sống tại đây hôm nay mà cũng tai hại cho con cháu chúng ta trong những thế hệ kế tiếp nữa.

Ảnh hưởng nguy hiểm đầu tiên là ngày nay tại trường học, con em chúng ta đang được dạy rằng đồng tính luyến ái là điều mọi người phải chấp nhận, và là một lối sống mà khi lớn lên các em có quyền chọn lựa. Trường học cũng dạy con em chúng ta một cách sai lầm rằng trong gia đình có thể có hai cha hoặc hai mẹ, đó là điều bình thường cũng như những gia đình có một cha một mẹ, vì thế ta không nên khinh rẻ hay lên án những gia đình đó.

Đây là một sự thay đổi nguy hiểm. Không những nó đầu độc con em chúng ta, hướng dẫn con em chúng ta cách sai lầm rằng đồng tính luyến ái không phải là tội lỗi ghê tởm mà chỉ là một lối sống bình thường. Cách giáo dục nguy hiểm này còn khiến con em chúng ta hoang mang không biết mình thuộc phái tính nào và do đó, gián tiếp khuyến khích con em chúng ta lựa chọn lối sống tội lỗi của người đồng tính luyến ái.

Người ta cho biết, tại một trường đại học ở bang Minnesota, sau khi thăm dò và phỏng vấn hơn 34 ngàn học sinh ở tuổi thiếu niên, người ta thấy hơn 1/4 các em 12 tuổi, không rõ mình là con trai hay con gái. Những em học sinh này nếu được dạy dỗ một cách sai lầm như chúng tôi trình bày ở trên, khi lớn lên một số đông các em sẽ chọn lối sống của người đồng tính luyến ái.

Việc hợp thức hóa tội đồng tính luyến ái là quyết định nguy hiểm không lường được. Nếu nhìn lại lịch sử của những đế quốc ngày xưa đã sụp đổ, chúng ta thấy đời sống đạo đức băng hoại là nguyên nhân chính đưa đến sự sụp đổ của những đế quốc đó, đặc biệt là lối sống luông tuồng, không tôn trọng luân thường đạo lý của người dân trong các nước đó. Hơn thế nữa, nếu nhìn vào lời dạy của Chúa trong Kinh Thánh, chúng ta thấy những người sống trong tội lỗi, làm những điều ngược với quy luật của Thiên Chúa là chống nghịch Đấng Tạo Hóa vì thế sẽ không tránh được hình phạt của Ngài. Những dân tộc nào kính yêu Chúa và sống theo giới răn của Ngài sẽ được hưởng bình an, thịnh vượng. Ngược lại, những dân tộc nào cố tình bước ra ngoài giới răn của Chúa để sống trong tội lỗi, sẽ chuốc lấy thảm họa cho mình.

Thánh Kinh là tiêu chuẩn sống cho mọi người trong mọi thời đại. Chúng ta cần biết Thánh Kinh dạy gì về tội tình dục đồng giới, để có thể dạy lại những điều đó cho con cháu của mình. Lời Chúa trong Thánh Kinh Cựu Ước dạy như sau: "Ngươi chớ nằm cùng một người nam như người ta nằm cùng một người nữ, ấy là một sự quái gớm" (Lê-vi-ký 18:22). Trong thời Cựu ước, hình phạt dành cho người đồng tính luyến ái là xử tử. Thánh Kinh ghi: "Nếu một người nam nằm cùng một người nam khác, như nằm cùng người nữ, thì hai người đó đều hẳn phải bị xử tử; vì họ đã làm một sự gớm ghiếc, huyết họ sẽ đổ lại trên mình họ" (Lê-vi ký 20:13). Thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ ngày xưa bị thiêu hủy vì phạm tội tình dục đồng giới.

Thánh Kinh Tân Ước cũng lên án mạnh mẽ những người phạm tội đồng tính luyến ái, vì họ biết quy luật của Đấng Tạo Hóa nhưng vẫn cố tình vi phạm. Sứ đồ Phao-lô viết: "Những người vô đạo, bất công, bất nghĩa sẽ bị Thượng Đế hình phạt... Do đó Thượng Đế để mặc họ theo dục tình ô nhục. Đàn bà bỏ cách luyến ái tự nhiên để theo lối phản tự nhiên. Đàn ông cũng bỏ liên hệ tự nhiên với đàn bà mà luyến ái lẫn nhau theo lối tình dục đồng giới đáng ghê tởm, để rồi chịu hình phạt xứng đáng với thói hư tật xấu của mình" (Rô-ma 1:18, 26-27). Thánh Phao-lô cũng cho biết những người phạm tội tình dục đồng giới sẽ không được cứu rỗi. Ông viết: "Anh em không biết kẻ gian ác chẳng được vào Nước của Thượng Đế sao? Đừng bị mắc lừa: người gian dâm, thờ thần tượng, ngoại tình, tình dục đồng giới, hoặc người trộm cắp, tham lam, nghiện rượu, chửi rủa, bóc lột không bao giờ được vào Nước Chúa" (I Cô-rinh-tô 6:9-10).

Tình dục đồng giới là điều đi ngược với đạo đức tự nhiên, là điều Thánh Kinh cảnh cáo chúng ta phải tránh xa. Vì thế chúng ta không thể để trường học dạy những điều sai lầm này cho con em của mình. Chính chúng ta là cha mẹ, phải dạy cho con biết đâu là điều phải đâu là điều quấy. Chúng ta cũng cần cẩn thận để cách sống và cách cư xử trong gia đình để không làm gương xấu cho con hoặc khiến con cái có khuynh hướng sai lạc về tình cảm nam nữ và phái tính của mình.

Các bác sĩ tâm lý học cho biết, cách cha mẹ đối xử với nhau và với con cái trong gia đình có ảnh hưởng trên tâm tính con, trên đời sống tình cảm của con và cái nhìn của con về hôn nhân. Khi nghiên cứu tuổi ấu thơ của một số người đồng tính luyến ái, người ta tìm thấy có một số điểm chung trong hoàn cảnh sống của những người đó. Điều nổi bật là những người đó thường có một bà mẹ cứng rắn và ông cha nhu nhược. Hoặc là có một bà mẹ không vâng phục chồng nhưng lấn quyền chồng và có ác cảm với đàn ông nói chung.

Đây là hình ảnh người ta thường thấy trong những gia đình của người đàn ông có bệnh đồng tính luyến ái: Người mẹ trong gia đình là người nói nhiều, nói to, khó tính, cứng rắn, quyết định mọi việc trong gia đình. Bà mẹ này cũng là người nhiều cao vọng, luôn thúc đẩy con cái phải học nhiều, làm việc nhiều. Mỗi khi có chuyện bất đồng ý kiến với chồng, với con, bà luôn luôn tranh phần thắng vì chồng con đều phải nhường bà. Bà mẹ này khó tính và khó chiều nhưng mọi người trong gia đình đều cần đến bà. Bà rất giỏi, làm được nhiều việc. Chẳng hạn nấu ăn ngon, giỏi dè sẻn tiền bạc, giỏi tổ chức, tính toán mọi việc cho chồng con. Người trong gia đình phục bà nhưng sợ bà. Họ biết bà lấn quyền mọi người nhưng không ai dám nói lên điều đó. Bà làm chủ gia đình với quyền uy và sự hung dữ.

Cũng có những người đàn bà khống chế gia đình không bằng bàn tay sắt và tiếng nói oang oang nhưng bằng sự yên lặng đầy đe dọa và tấm lòng cứng cỏi không ai lay chuyển được. Có khi những bà mẹ này dùng bệnh tật hay sự yếu đuối của mình để chồng con phải chiều. Trong khi người mẹ lấn quyền làm chủ gia đình thì ông cha là người nhu nhược, không dám có một ý kiến nào hay lời nói nào trái ý vợ. Những người cha này vì thấy mình bất lực nên thường tìm cớ để vắng nhà. Để tránh xung đột với vợ, các ông chồng này thường tránh những quyết định quan trọng trong gia đình, tránh cả việc dạy dỗ con cái. Vì thế con cái trong gia đình thường chỉ biết có mẹ, sợ mẹ, vâng lời mẹ và chiều ý mẹ. Các em không có một gương mẫu tốt đẹp về đời sống vợ chồng và quan hệ nam nữ để noi theo.

Các bà mẹ độc đoán này thường chọn một đứa con trai trong gia đình làm người thân tín nhất của bà. Việc gì bà cũng nhờ con, bàn với con, bênh con, khen con, giao công việc và trách nhiệm cho con. Đứa con đó như cánh tay mặt của bà, thay thế chồng để giúp bà hoàn tất những công việc bà muốn làm. Trên một phương diện, đứa con trai đó thay thế chỗ người chồng của bà, làm những việc mà chồng bà vì quá nhu nhược đã không làm được. Trong trường hợp này, ta có thể nói, bà mẹ đó đang chuẩn bị môi trường để đứa con trai của bà sau này trở thành người đồng tính luyến ái.

Vì sao vậy? Trong khi bà mẹ lấn quyền chồng đặt đứa con trai vào vị thế của chồng để được việc cho bà, đứa con trai rất bực bội vì sợ mẹ nhưng phải làm theo ý mẹ. Lỡ được mẹ khen, em không dám nói lên điều mình suy nghĩ vì sợ phật lòng mẹ. Vì phải sống dưới sự sai khiến của mẹ và phải tùy thuộc mẹ, người con trai đó sinh ra hèn yếu, giận mẹ và ghét chính mình. Trong thâm tâm em bắt đầu có một hình ảnh không tốt về một người vợ cũng như có ý nghĩ không đẹp về phái nữ. Từ đó người con trai đâm ra sợ phái nữ, sợ mình sẽ có một người vợ giống như mẹ của mình và cuối cùng, ngại giao tiếp với phái nữ.

Trong trường hợp này, nếu người cha mạnh mẽ, chen vào hướng dẫn và dạy dỗ con trai theo mẫu mực của người đàn ông trong gia đình, đứa con trai có thể vẫn lớn lên cách bình thường. Trái lại nếu người cha vẫn nhu nhược, để cho vợ thao túng trong gia đình, đứa con trai sẽ trở nên nhu nhược, nhút nhát và sợ đàn bà. Từ đó người con trai đó có khuynh hướng chỉ thích chơi với bạn trai và vì thế rất dễ ngã vào bệnh tính dục đồng giới.

Một thiếu nữ nọ, lớn lên bên cạnh một bà mẹ lúc nào cũng tỏ vẻ khinh khi và thù ghét đàn ông. Bà thường nói với con rằng đàn ông làm chủ gia đình là không công bằng, là xem thường đàn bà. Theo ý bà, người đàn bà phải ngang bằng với đàn ông chứ không thể chấp nhận vai trò nội trợ, lo cho chồng con và sống dưới sự che chở của chồng. Vì chủ trương như thế, bà mẹ này dạy các con gái của bà phải cố gắng vươn lên, học những ngành nghề của đàn ông, phải mạnh mẽ, tự lập, đừng mềm yếu để đàn ông xem thường. Kết quả của sự giáo dục quá khích của bà mẹ đó là con gái của bà ngày nay là người cứng rắn, mạnh bạo, ngang ngược và tệ hại hơn hết, là người đồng tính luyến ái và hãnh diện về lối sống tội lỗi của mình!

Thưa quý vị chúng tôi trình bày những điều này để chúng ta thấy rằng cách dạy dỗ của cha mẹ rất quan trọng trên cuộc đời con cái. Tuy nhiên, dù gì đi nữa chúng ta cũng không thể đổ lỗi cho hoàn cảnh hay bất cứ yếu tố nào để bênh vực cho lối sống tội lỗi, đi ngược với tiêu chuẩn muôn đời của Đấng Tạo Hóa. Điều gì Chúa bảo là tội lỗi, chúng ta phải từ bỏ và tránh xa. Dù chúng ta biện luận, bào chữa thế nào cũng không thay đổi được tiêu chuẩn tuyệt đối của Chúa. Và nếu chúng ta không vâng lời Chúa, không từ bỏ những lối sống tội lỗi, hậu quả kinh khiếp ngày sau là điều chúng ta phải chấp nhận.

Để giúp con cái không vướng vào tội đồng tính luyến ái, ngoài việc giáo dục con, chúng ta cần sống đúng với vai trò của người đàn ông và người đàn bà trong gia đình, theo tiêu chuẩn Kinh Thánh. Tiêu chuẩn đó là: chồng làm chủ gia đình, yêu vợ như Chúa yêu Hội Thánh còn vợ vâng phục chồng và ở dưới sự hướng dẫn của chồng. Khi con cái chúng ta lớn lên trong khung cảnh đó, các em thấy rõ vai trò của mỗi phái tính, thấy một hình ảnh tốt đẹp của hôn nhân và gia đình, và các em sẽ muốn có một gia đình giống như gia đình của cha mẹ.
Minh Nguyên
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành