Bạn
cảm thấy như thế nào khi một thành viên trong gia đình sợ hãi, hay bị
đau đớn, mỏi mệt, giận dữ, kinh ngạc, vui vẻ, an tâm hay lo lắng? Điều
gì diễn tả đúng nhất về tình trạng của bạn hiện giờ? Dùng thì giờ cầu
nguyện, suy gẫm về sự thật là Đức Chúa Trời cảm thông và chăm sóc nhiều
đến bạn hơn là bạn cảm nhận về những thành viên trong gia đình mình.
Đức
Giê-hô-va tríu mến và chọn lấy các ngươi, chẳng phải vì các ngươi đông
hơn mọi dân khác đâu; thật số các ngươi là ít hơn những dân khác. Nhưng
ấy vì Đức Giê-hô-va thương yêu các ngươi, và giữ lời thề mà Ngài đã lập
cùng tổ phụ các ngươi. Phục truyền 7:7-8
Chúng
ta được biết Đức Chúa Trời yêu Chúa Jêsus, và biết được rằng Chúa yêu
những người yêu Con Ngài. Nhưng điều này làm nẩy sinh vấn đề về thế giới
trước khi Chúa Jêsus được sinh ra; những người xưa có biết về tình yêu
của Đức Chúa Trời không?
Khi
đọc Cựu ước, chúng ta biết người thời đó đã có nhận thức về tình yêu
Đức Chúa Trời. Ngài bày tỏ sự chăm sóc họ qua nhiều phép lạ, như việc
dân Y-sơ-ra-ên thoát khỏi Ai-cập và sự tồn tại khó tin trong suốt những
năm tháng dài họ ở trong sa mạc. Ngài cũng bày tỏ tình yêu qua luật pháp
mà Ngài ban cho dân sự để họ có được cuộc sống trật tự và bình an (miễn
là họ làm theo những điều răn ấy). Nhưng tại sao Đức Chúa Trời yêu
thương họ? Câu Kinh Thánh trích dẫn ở trên cho chúng ta biết rõ ràng.
Ngài yêu họ vì Ngài lựa chọn để yêu họ. Khi Đức Chúa Trời lập lời hứa
với Áp-ra-ham, dòng dõi xưa rằng: “Ta sẽ làm cho ngươi nên một dân lớn;
ta sẽ ban phước cho ngươi” (Sa 12:2) thì Ngài giữ lời hứa Ngài.
Nhưng
tình yêu của Đức Chúa Trời vượt hơn tình yêu Ngài dành cho dân
Y-sơ-ra-ên. Phi-e-rơ đã không nghĩ như thế. Ông cho rằng Đức Chúa Trời
chỉ yêu dân Do thái và từ bỏ dân ngoại cho đến khi Đức Chúa Trời cho ông
một khải tượng rồi Ngài phán, chủ yếu là: “Hãy chấp nhận những gì mà ta
thừa nhận.” Dân Y-sơ-ra-ên chỉ là phương tiện để Đấng Mê-si-a sinh ra
và là những nhà truyền giáo cho thế gian. Vì Chúa cũng đã hứa với ông tổ
Áp-ra-ham “các chi tộc nơi thế gian sẽ nhờ ngươi mà được phước.” (Sáng thế ký 12:3)
Vì
thế, chúng ta thấy rằng trước tiên, Đức Chúa Trời đã lựa chọn Áp-ra-ham
và con cháu ông – trước khi bất cứ ai được nghe về Chúa Jêsus – Và Đức
Chúa Trời tiếp tục lựa chọn yêu thương cả thế gian. Đó là sự lựa chọn
của Đức Chúa Trời, thể hiện bởi tính cách Ngài chứ không bởi những gì
con người có thể làm.
Có
bao giờ bạn tự hỏi Chúa nghĩ gì về những kẻ chối bỏ sự hiện hữu của
Ngài về việc Chúa là Chúa tể của cả vũ trụ? Và về những người truyền bá
điều dối trá thông qua sách vở và những phương tiện truyền thông qua sự
giảng dạy của họ? Chúa thương yêu những người ấy. Có bao giờ bạn suy
nghĩ về những người bại hoại? Chúa cũng yêu thương họ. Chúa có thể nghĩ
gì đến những kẻ áp bức người khác? Ngài thương yêu họ. Chúa yêu cả người
bị áp bức lẫn kẻ áp bức. Đức Chúa Trời nghĩ gì về những kẻ trộm, kẻ
lường gạt, dối trá, say sưa? Ngài yêu thương họ. Về những người kinh
doanh? Chúa yêu họ. Về những bậc làm cha mẹ? Ngài yêu thương họ. Chúa
đáp ứng như thế nào đối với một thế giới lãnh đạm với Ngài? Chúa cũng
yêu thương thế giới ấy. Đó là mức độ của tình yêu Agape. Tình yêu Agape
có thể yêu thương một thế giới hư hoại.